Trương Vĩnh không tin mình cháu trai sẽ có bệnh tâm thần, qua nhiều năm như vậy hành vi cử chỉ của cháu mình đều rất bình thường, cho dù mất cha mẹ từ rất sớm, nhưng bởi vì ông nội bà nội thương yêu, cả người cũng đều lạc quan tích cực.
Song khi Trương Vĩnh chạy tới bệnh viện tâm thần, làm sao hắn cũng không thể tin được người gầy như que củi, quần áo lam lũ cuộn mình vào góc tường kia lại là cháu trai của mình.
"Cảnh sát đã điều tra cháu tôi, nhưng cuối cùng không thu hoạch được gì, công ty cháu tôi thực tập cũng một công ty phát hành cổ phiếu rất có danh tiếng, loại bỏ nguyên nhân vì công việc dẫn tới tình trạng này, mà quan hệ với bạn bè của cháu tôi cũng rất đơn giản, lại thêm dù sao cũng chưa từng xuất hiện chuyện chết người gì, lại càng không dính đến phạm tội, cuối cùng cảnh sát cũng liền không giải quyết được gì."
Sau khi Trương Vĩnh nói đến đây, vẻ mặt có chút bất đắc dĩ, "Cháu trai này của tôi từ nhỏ không có cha mẹ, thật vất vả mới có thể tốt nghiệp, bác hai cùng vợ bác hai cũng chỉ có một đứa cháu trai như vậy, trông cậy vào cậu ấy sau này lấy vợ sinh con nối dõi tông đường, xảy ra vấn đề này tôi cũng không có cách nào bàn giao với hai người bác hai, cho nên tôi mời rất nhiều bác sĩ, cho dù là bác sĩ tâm lý hay là bác sĩ tâm thần, nhưng bọn họ đều nói bệnh tâm thần cháu của tôi đã tới tình cảnh rất nghiêm trọng, căn bản là không có cách trị hết."
"Cho nên, mục đích ông tìm đến tôi là muốn để tôi xem cháu ông một chút?" Phương Minh đã biết mục đích Trương Vĩnh tới nơi này.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play