Trên bàn cơm, từ đầu tới đuôi Phương Bảo Bảo đều đang làm bộ giả trang đáng yêu ngây thơ, mở miệng hết một tiếng ông nội lại một tiếng bà nội, mà so sánh với thằng bé, Alice lại rất an tĩnh ngồi trên bàn cơm, không hề có một chút vẻ ngây thơ cùng bướng bỉnh mà một đứa bé nên có.
Đương nhiên, lấy giá trị nhan sắc của Alice, an tĩnh ngồi ở chỗ kia liền khiến người yêu thích. Sau khi Lương Quỳnh biết Alice là cô nhi, càng là tình thương của mẹ tràn lan, gắp đầy đồ ăn cho Alice.
Sau khi cơm nước xong, Lương Quỳnh đến phòng bếp rửa chén, mà vốn lúc này Diệp Minh muốn dẫn theo Phương Bảo Bảo ra ngoài khu dân cư dạo chơi, chẳng qua lúc này Phương Minh lại cười cười thay thế.
"Chú, cháu và Bảo Bảo đã lâu không gặp, lâu tới mức thằng bé cũng đã lạnh nhạt với cháu, để cháu dẫn thằng bé đi ra ngoài một chút cho."
"Cũng tốt, chẳng qua không nên đi quá lâu, con nít phải ngủ sớm một chút, ngày mai thằng bé còn phải đến nhà trẻ."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT