Sau nửa giờ, Hoa Bác Vinh đi vào Hoa Bảo Lâu, vừa liếc mắt liền thấy được Phương Minh ngồi ở sảnh lớn, hai mắt sáng lên, trên mặt lộ ra vẻ vui thích, bước nhanh về phía Phương Minh bên này.
Hoa Bác Vinh thấy được Phương Minh, đương nhiên Phương Minh cũng nhìn thấy Hoa Bác Vinh, chỉ là thấy diện mạo của chú Hoa lúc này, khí lạnh trong mắt Phương Minh lại nồng nặc thêm một phần.
Chỉ qua thời gian một năm, cả người chú Hoa già hơn năm ngoái không dưới mười tuổi, tóc bạc mọc thành bụi, cả người đã không còn tinh khí thần của một năm trước.
Tuy rằng một năm trước chú Hoa cũng có tóc bạc, trên mặt cũng có nếp nhăn như vậy, chẳng qua khi đó đầu tóc của chú Hoa giống như bôi mỡ, có vẻ bóng loáng tỏa sáng, nếp nhăn trên mặt cũng không có bao nhiêu, mặc dù đã hơn năm mươi tuổi, nhưng thoạt nhìn xấp xỉ như người hơn bốn mươi tuổi, nhưng bây giờ hầu như đã sắp đuổi kịp lão già hơn sáu mươi tuổi.
"Phương Minh, sao cháu về nước lại không nói ngay cho chú Hoa, chú Hoa sắp xếp Minh Minh đi đón cháu."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT