Trong giới tu luyện không hề tồn tại mấy lời thề bằng miệng này, trừ phi là huyết thệ cùng tâm thệ.
Nhưng cho dù là huyết thệ hay là tâm thệ, đều có một yêu cầu cơ bản, đó chính là người phát ra lời thề phải là tu luyện giả.
Bởi vì một khi đã phát ra huyết thệ cùng tâm thệ, cơ bản sẽ sản sinh ra tâm ma, mà tu luyện giả sợ nhất chính là tâm ma. Tâm ma một khi đã sinh ra, bình thường sẽ không cảm giác được gì, nhưng tới khi đột phá cảnh giới rất dễ dàng tẩu hỏa nhập ma vì tâm ma này, nhẹ thì đột phá thất bại, nặng thì khiến căn cơ đại đạo bị tổn thương.
Thế nhưng Tiêu Đằng cùng Vương Chấn Thiên cũng không phải tu luyện giả, cho nên huyết thệ cùng tâm thệ đều không thích hợp, biện pháp duy nhất chính là lợi dụng khế ước, loại khế ước này Phương Minh biết được từ trong truyền thừa Vu Sư, có chút giống với cổ thuật của Nam Cương.
Điểm khác biệt chính là cổ thuật của Nam Cương bắt buộc đối phương phải ăn cổ trùng, sau đó dựa vào việc khống chế cổ trùng để khống chế sự sống chết của đối phương, thế nhưng nó có hạn chế về mặt khoảng cách, bởi vì thông thường nếu cổ trùng ở cách xa mấy nghìn dặm thì nó sẽ mất hiệu lực.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT