Thường Tuy ban đầu đã đặt mười hai viên Bảo Hoa Đan vào hộp giao cho Đoạn Du, trong đó hai viên là thù lao dành cho cha con Yến Tuyền, lấy ra một viên bán cho hội đấu giá để nghiệm chứng, số còn lại chín viên chính là số lượng y định bán ra.
Đã muốn bán Bảo Hoa Đan, vậy thì phải bán cho đáng.
Y không rõ mỗi viên Bảo Hoa Đan có thể bán được bao nhiêu linh thạch, chỉ đành dựa vào số lượng để gom góp đủ linh thạch đấu giá Cửu Phẩm Thanh Liên.
Vì muốn mỗi viên Bảo Hoa Đan đều có thể đạt giá cao nhất, y đã cùng hội đấu giá lập khế ước, quy định bảo mật số lượng cụ thể của Bảo Hoa Đan được đưa ra đấu giá.
Do đó, trong tập san tuyên truyền của hội đấu giá, chỉ có duy nhất một viên Bảo Hoa Đan xuất hiện.
Như vậy, mỗi khi Bảo Hoa Đan được đưa ra, khách tham gia đấu giá đều cho rằng đây là viên cuối cùng, không kìm được mà dốc toàn lực hô giá thật cao.
Cách làm này không chỉ có lợi cho y mà còn có lợi cho hội đấu giá, bởi lẽ phần trăm hoa hồng của bọn họ cũng nhờ vậy mà tăng lên, thế nên bọn họ chẳng có lý do gì để từ chối.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play