Sau khi gọi linh thực, mọi người cũng lần lượt ngồi xuống dùng bữa.
Câu nói lúc nãy của Thường Tuy vẫn còn văng vẳng trên bàn ăn. Mặc dù Tương Hòa Tụng đã phản bác lời y, nhưng ánh mắt mọi người vẫn liên tục liếc qua lại giữa Thường Tuy và Tương Hòa Tụng, trong lòng mỗi người đều mang theo suy nghĩ riêng.
Cuối cùng vẫn là Yến Giác, kẻ mặt dày nhất, phá tan bầu không khí im lặng. Hắn cười cười, lên tiếng hỏi: “A Tụng, vị cô nương này là ai vậy?”
Tương Hòa Tụng lúc này mới từ trong suy tư thoát ra, đơn giản giới thiệu: “Đây là  Nam Khê cô nương, là một tán tu. Ta tình cờ gặp nàng vào tối qua. Nàng đang gặp chút chuyện rắc rối, ta cần nàng giúp đỡ nên mấy tháng tới sẽ đi cùng ta.”
Việc truy bắt tổ chức Tiên Sát là một bí mật, Tương Hòa Tụng không thể nói thẳng ra nên chỉ có thể tìm cách lấp liếm.
"Vậy à." Tống Tiểu Ngũ không nghĩ ngợi gì nhiều, hắn không biết vì sao nhưng lại có cảm giác rất có thiện cảm với Nam Khê, liền tự nhiên nói: “Nam cô nương, ta tên là Tống Ý Viễn, có chuyện gì cứ tìm ta và A Tụng.”
Nói xong, Tống Tiểu Ngũ cười rạng rỡ với Thường Tuy.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play