Một lát sau Cố Phương cũng đã trở lại, khác với Đường Trĩ và Lâm Kiến, làn váy của nàng đã bị ướt khá nhiều, vì nơi nàng đến mưa quá lớn.
Thấy mọi người đã đông đủ, Hạ Trường Sinh trở lại vẻ bình thường, bọn họ chính thức tập hợp lại nói chuyện.
"Tại sao các ngươi lại rời viện?" Hạ Trường Sinh hỏi.
"Còn không phải vì mấy năm nay đại sư huynh không có tin tức gì à." Cố Phương oán giận: "Nên có rất nhiều chuyện mà bọn muội không thể không làm thay, đặc biệt là Lâm Kiến, người không biết còn tưởng rằng người hành tẩu nhân gian của Phục Hy viện biến thành y đó."
Lâm Kiến bị nhắc tới hơi sửng sốt, sau đó cười nói: "Chuyện của đại sư huynh chính là chuyện của ta. Chuyện ta làm, đều vì giúp đại sư huynh mà thôi."
Hạ Trường Sinh mở quạt ra, che nửa khuôn mặt mình.
Sau khi lớn lên, ngày nào thằng nhóc này cũng huyên thuyên cái gì ấy nhỉ?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT