Lúc Lâm Kiến vừa đến Phục Hy viện, y là một thằng nhóc mặt dày ranh mãnh, nhưng mỗi khi nhắc tới Hạ Trường Sinh, y sẽ hơi đỏ mặt, sau đó sẽ lộ ra một chút xấu hổ.
Mọi người rất khiếp sợ, chỉ cần nói về Hạ Trường Sinh trước mặt Lâm Kiến vài lần thì rất khó để không nhận ra y thích Hạ Trường Sinh.
Khoảng thời gian đó, niềm vui của mọi người chính là cố ý chạy đến trước mặt Lâm Kiến, tán gẫu về Hạ Trường Sinh với y. Nói đến Hạ Trường Sinh, Lâm Kiến giống như con mèo bị cỏ bạc hà thu hút, rõ ràng biết những người đó muốn đùa giỡn mình, nhưng y vẫn không nhịn được nhào tới. Khi đó tất cả mọi người đều thở dài, rốt cuộc phải có thẩm mỹ và dũng khí như thế nào mới có thể hết lòng với Hạ Trường Sinh chứ.
Không nghĩ tới, hôm nay bọn họ cũng thở dài vì Lâm Kiến quá thích Hạ Trường Sinh, nhưng nguyên nhân thở dài lại thay đổi.
Nếu họ thật sự có thể yêu nhau đến như vậy thì tại sao ông trời không thể thiên vị họ một chút chứ?
Nhưng trong mắt người của Phục Hy viện, thiên đạo chỉ là thứ nhảm nhí, cho nên tàn nhẫn như vậy cũng có thể giải thích được.
Qua thêm một khoảng thời gian, Phục Hy viện lại xảy ra một việc.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play