Hạ Trường Sinh cầm Kính Hoa Thủy Nguyệt đứng ở giữa. Hung thú chạy một vòng quanh bụi cây, âm thanh không ngừng quanh quẩn xung quanh hắn.
Hung thú đang tìm thời cơ tấn công hắn, có ý định muốn tìm được điểm yếu trên người hắn.
Hạ Trường Sinh nhìn ra ý đồ của nó, tùy ý giương kiếm.
“Hạ Trường Sinh.” Giọng nói của Nha Giác không phải truyền từ một hướng nào tới, mà đến từ bốn phương tám hướng: “Ngươi học điều xấu rồi, món đồ của người phàm chơi vui như vậy sao?”
Hạ Trường Sinh không trả lời, hắn mỉm cười, thân kiếm của Kính Hoa Thủy Nguyệt nhấp nháy ánh sáng màu tím.
“Hung thú chúng ta tự hào nhất chính là sức mạnh to lớn, móng vuốt sắc bén, đôi cánh có thể bay tới bất cứ đâu, hàm răng sắc nhọn, cơ thể vạm vỡ to lớn. Không ngờ ngươi lại chịu bị nhốt trong cơ thể của người phàm, thật nực cười.”
“Cũng bình thường mà.” Hạ Trường Sinh không hề để ý đến lời nó nói: “Dù ngươi nói như vậy nhưng ta ở trong cơ thể người phàm có thể đi khắp non sông, ngắm nhìn hoa nở hoa tàn. Điều quan trọng nhất, mặt trời mà các ngươi ở bên dưới vực sâu khát khao được tắm một lần, ta đã nhìn đến chán rồi. Ta có quyền chủ động lựa chọn, có phải ngươi ghen tỵ không?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT