“Trong hung thú, chắc ta cũng được tính là loài hung ác. Thật ra, hung thú muốn sống được càng lâu trong thân xác người phàm thì cần phải làm một việc. Chính là vào khoảnh khắc người không có mệnh cách chết đi, nhấn chìm ý thức vào sâu trong cơ thể. Nhưng ta không làm như thế.”
Lâm Kiến hỏi hắn: “Tại sao không làm?”
Hạ Trường Sinh suy nghĩ một lát.
“Nói thật đi đó.” Lâm Kiến hung dữ nói.
“Ta không biết tại sao đệ cứ suốt ngày ghen.” Nếu không phải vì vừa nhắc đến Hạ Quân thì Lâm Kiến sẽ trở nên quái gở, Hạ Trường Sinh còn lâu mới phải suy nghĩ đắn đo như vậy: “Thứ nhất, đương nhiên là vì ta và Hạ Quân quan hệ cũng tốt, thứ hai là vì ta cũng không nghĩ đến việc phải dùng cách như vậy để sống lâu trên thế gian. Vào lúc ta sắp tan biến, Phương Cảnh Tân dùng bí pháp của Phục Hy viện, giữ ta lại trong cơ thể này. Nhưng cách làm này đối với ta và ông ấy mà nói, đều bị tổn thất rất lớn. Phương Cảnh Tân bên kia, nguyên thần và công lực đều bị tổn hại. Đây cũng là nguyên nhân tại sao ông ấy nhanh chóng lui khỏi nhóm người hành tẩu nhân gian của Phục Hy viện. Còn ta, thực ra mỗi giây ta sống trong cơ thể này đều đang tiêu hao sức mạnh của mình, cùng lúc đó cũng đang kìm hãm sức mạnh của mình. Đặc biệt là ở núi Thương Cẩu lần đó, ta bị ép phải rời khỏi cơ thể này, nó mang lại tổn thương rất lớn cho ta. Để ở lại đây, ta đã trói buộc chặt chẽ với cơ thể này, một khi rời khỏi chính là tạo thành chấn động đối với ta. Sau đó, ta dùng cơ thể của yêu ma bọc mình lại, che giấu thiên đạo, tiếp tục ở lại thế gian này. Cơ thể của yêu ma không thể chống đỡ được lâu, ta ít nhất đã đổi mười mấy cơ thể rồi. Sau đó, ta lại dùng bí pháp của Phục Hy viện trở về cơ thể này lần nữa. Bởi vì lúc trước ta biến mất, nên cơ thể này càng thêm yếu đuối, để nhập vào được nó, ta lại giảm bớt sức mạnh của mình.”
Nói tóm lại, Hạ Trường Sinh để được ở lại trong cơ thể này, chỉ có thể mỗi lần tăng gấp đôi sự kìm hãm sức mạnh hung thú của mình.
“Về lâu về dài, ta đã không còn như trước nữa. Nếu ta muốn giành được càng nhiều sức mạnh thì phải thoát ra khỏi cơ thể này. Nhưng…” Hạ Trường Sinh không biết có nên nói hết câu tiếp theo hay không: “Nếu còn rời khỏi cơ thể, rất có khả năng ta sẽ không trở về được nữa.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play