Đông Phương Tố Quang nhìn thấy nụ cười của Đường Trĩ, cậu ta chợt thấy may mắn mình chưa kể câu chuyện xưa khác.
Cậu ta vốn định nói.
Câu chuyện cực kì lâu trước kia, có một đứa bé trai.
Rất lâu về trước có một bé trai, nó vẫn luôn có một câu hỏi.
Vì sao ca ca nó phải cố gắng tu hành mà nó lại không cần. Bọn họ nuôi nó như thú cưng, cho ăn uống ấm no, ngoài ra không còn gì nữa.
Đáp án có lẽ là bàn tay mẹ sờ lên đầu nó và nước mắt không ngừng rơi.
“Mẹ đừng khóc, con sẽ ngoan ngoãn, con sẽ thông minh tài giỏi hơn bất kỳ ai, con sẽ bảo vệ mẹ.” Dù có trôi qua bao nhiêu năm, Đông Phương Tố Quang vẫn nhớ được giọng nói ngây thơ kia.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play