Lúc Đường Trĩ nhìn thấy bảng hiệu Phục Hy viện, cuối cùng hắn ta cũng biết cái gì gọi là cảm động đến nỗi rơi nước mắt.
“Không ngờ lại có ngày ta nhớ nhung Phục Hy viện.” Đường Trĩ giơ tay lên lau khóe mắt vốn chẳng hề có nước mắt.
“Rốt cuộc ngươi ở bên đó trải qua cuộc sống thế nào vậy?” Hạ Trường Sinh nhìn thịt thừa trên bụng Đường Trĩ.
Đường Trĩ vươn tay che bụng nhỏ của mình lại, vẻ mặt căm giận.
Ghê tởm, chẳng trách thời gian cuối cùng bọn họ đối xử với mình tốt như vậy là để vỗ béo mình, làm người Phục Hy viện cảm thấy bọn họ không ngược đãi mình chứ gì! Thật mưu mô xảo trá.
“Dù không biết Đường Trĩ sư huynh hiện giờ đang nghĩ gì, nhưng chắc chắn lý do huynh tìm được sẽ không ra làm sao cả.” Lâm Kiến đi ra khỏi xe.
Ba người xuống xe ngựa, cổng Phục Hy viện vẫn hoàn toàn yên tĩnh như lúc trước.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play