Lâm Kiến dắt Hạ Trường Sinh đi về phía nhà ăn.
“Cùng đi ăn chút gì đi, cả ngày hôm qua đến giờ ta vẫn chưa ăn gì, bụng đã đói.” Lâm Kiến nói.
“Sao lại không ăn chứ.” Hạ Trường Sinh dạy dỗ y.
“Ta có chuyện phải làm.” Lâm Kiến trả lời rất tự nhiên.
“Dù bận đến mấy cũng phải ăn cơm mà, nhìn quầng mắt ngươi hơi thâm, giống như ngủ không ngon. Người trẻ tuổi, sau này còn nhiều năm nữa, phải biết quý trọng thân thể chứ.” Hạ Trường Sinh nói lời thấm thía.
Nghe đứa bé lại nói chuyện với mình bằng giọng điệu này, Lâm Kiến không nhịn được đặt một tay khác lên môi sau đó mỉm cười.
“Đừng cười, ta nghiêm túc.” Hạ Trường Sinh thở dài.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play