“Con làm gì vậy?” Phương Cảnh Tân nhìn thấy động tác của Hạ Trường Sinh, biết rõ còn cố hỏi.
“Đột nhiên con cảm thấy mình nên lang thang bên ngoài một thời gian, chờ Lâm Kiến thay lòng đổi dạ.” Hạ Trường Sinh gục đầu xuống, mái tóc rủ xuống che mặt hắn.
“Đừng có giỡn, nhanh về đi.” Phương Cảnh Tân nhìn sắc trời: “Bây giờ bắt đầu lên đường thì nói không chừng đến lúc mặt trời lặn có thể đến thành trấn, tìm một chỗ nghỉ ngơi.”
“Chúng ta không ngự kiếm sao?”
Nếu như muốn nhanh chóng về Phục Hy viện, rõ ràng ngự kiếm nhanh hơn.
“Không.” Phương Cảnh Tân từ chối lời đề nghị của hắn, sau đó mỉm cười.
Hạ Trường Sinh nhìn nụ cười của ông, hắn lập tức nhíu mày có linh cảm chẳng lành.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play