Mắt đối mắt, Liễu Diệc Hành sững sờ, sau đó y biết được chuyện gì từ trong ánh nhìn này, y cười.
Hạ Trường Sinh có một loại cảm giác hoảng hốt.
Một cơn gió thổi từ trời đất, cỏ cây tươi tốt, chúng thần ngủ say, không còn ai giám sát thế giới nữa, chỉ còn con người vẫn hoạt động trên trái đất.
Trước mắt đều là chuyện hoang đường.
“Ngươi thật xinh đẹp, không phải hồ ly tinh, vậy là yêu hồ điệp.” Liễu Diệc Hành nói đùa với hắn: “Sau khi ta nổi danh, yêu ma quỷ quái gặp ta là bỏ chạy, gặp người Phục Hy viện cũng bỏ chạy, đã lâu lắm rồi ta không nói chuyện với ai khác.”
“Thật sao? Vậy ngươi nên xem xét lại mình đi.” Hạ Trường Sinh hoàn toàn nói chuyện dựa vào bản năng, trong đầu không nghĩ ra được gì khác.
“Xem xét bản thân sao? Xem sự ưu tú của ta có làm lu mờ người khác hay không à? Thật sự làm người ta phiền não.” Giọng điệu của y không hề đứng đắn, nụ cười nhẹ nhàng rất quyến rũ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play