Vì Triệu Tuế Tuế ngày mai sẽ về huyện Hà nên công an đại đội Hồng Kỳ cũng không yêu cầu cô đến xã lấy lời khai mà trực tiếp lấy giấy bút ra ghi chép ngay tại chỗ.
Tôn Chiêu Đệ nhìn thấy tình hình này thì lập tức lao đến trước mặt Triệu Quảng Thúc định quỳ xuống. Triệu Tuế Tuế thấy vậy liền tiến lên đỡ bà ta dậy.
"Tuế Tuế, tôi xin cô, Bảo Căn nhà tôi chỉ là nhất thời hồ đồ, hơn nữa cô cũng không có chuyện gì, xin cô tha cho con tôi, tôi quỳ xuống xin cô." Tôn Chiêu Đệ thấy quỳ xuống trước mặt Triệu Quảng Thúc không được liền túm lấy Triệu Tuế Tuế cầu xin tha thứ.
Triệu Tuế Tuế cố gắng gỡ tay Tôn Chiêu Đệ ra, nhưng không được nên liền nhanh chóng điểm huyệt khiến bà ta buông tay,"Tôi không sao là vì đã sớm nhận ra ý đồ xấu của Trần Bảo Căn. Nếu tôi thực sự bị chuốc thuốc mê thì hậu quả sẽ không chỉ như thế này. Gieo nhân nào gắt quả nấy, mọi chuyện cứ để pháp luật giải quyết."
Vị công an đang ghi lời khai từ một thanh niên chứng kiến toàn bộ sự việc nghe vậy thì động tác viết càng nhanh hơn.
Bản ghi chép nhanh chóng được hoàn thành, bởi vì Trần Bảo Căn khai báo thành khẩn, vụ án cũng không có gì phức tạp.
Tôn Chiêu Đệ thấy con trai bị đưa đi, vội vàng đuổi theo cầu xin.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT