"Nhà nào vậy?" Nghe thấy chữ "ngốc", Trần Tú Hòa nhíu mày, nhưng cô biết Dương Thúy Hoa vốn dĩ lỡ miệng, nên cũng không tức giận.
"Là nhà họ Hoàng trên trấn, nghe nói lễ hỏi lên đến 200 đồng, nếu tôi mà có con gái, chắc tôi cũng xiêu lòng."
Trên trấn chỉ có một người ngốc, tên là Hoàng Định, nghe nói là lúc nhỏ bị sốt cao, chữa trị không kịp thời nên bị ngốc. Hiện tại đã 20 tuổi, là con trai duy nhất trong nhà. Hoàng Định có một người anh trai tên là Hoàng Định Quốc, đã mất trong thời kỳ loạn lạc. Hai ông bà già có lẽ là muốn sinh con cho đứa con trai ngốc, để sau này trăm tuổi, có người chăm sóc nó.
"Đúng là tạo nghiệp, vợ chồng nhà bác cả cũng ác độc quá." Lý Vân sau khi may xong một cái bao tải, cũng tham gia vào câu chuyện.
Trần Tú Hòa không tham gia, nhà cô và nhà bác cả có xích mích.
Triệu Tuế Tuế cũng nghe được đôi chút, phụ nữ thời đại này thật sự quá... đáng thương.
Nếu như không cần giấy giới thiệu, Triệu Lai Đệ còn có thể lén lút bỏ trốn. Còn thời đại này, tuy nói là lật đổ tư tưởng phong kiến, giải phóng nhân dân, nhưng "cha mẹ đặt đâu con ngồi đấy" vẫn là tư tưởng ăn sâu bén rễ.
Triệu Lai Đệ so với Triệu Nam Đệ thì ít tâm cơ hơn, cũng không biết nhà bác cả có làm ầm ĩ lên hay không.
Hai mẹ con âm thầm nghe ngóng chuyện nhà bác cả, đến khi Triệu Tuế Tuế không thể nhịn được nữa, Trần Tú Hòa bèn nộp số bao tải đã may, nhân viên ghi điểm cho cô 2 điểm công, hẹn buổi chiều quay lại.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play