Cả nhóm người lần lượt trở về từ cửa nông trường.
Vương Thủy Hoa đặt em trai xuống, còn cố ý đến văn phòng nhà tập thể một chuyến, nhờ mọi người và bảo vệ báo một tiếng, nói nhà cô không có ai ở nhà.
"Cháu chắc chắn chứ?" Chủ nhiệm Chu nghe Vương Thủy Hoa nói, hỏi lại lần nữa.
"Vâng ạ, cháu chắc chắn bà ngoại đến đòi tiền ạ." Vương Thủy Hoa gật đầu, cô không còn là cô bé ngày xưa nghe bà ngoại nói gì cũng tin nữa, sau bao nhiêu năm, cô cũng hiểu rõ nhà bà ngoại chỉ muốn bám vào nhà cô để họ được nuôi nấng mà thôi.
Chủ nhiệm Chu gật đầu đồng ý, dù sao Hoàng bà tử cũng chỉ là mẹ vợ trước của Vương phó đoàn chứ không phải mẹ ruột, con rể không có trách nhiệm phụng dưỡng mẹ vợ, cháu ngoại trai và cháu ngoại gái trong trường hợp Hoàng bà tử có con trai, cháu trai thì không cần phải phụng dưỡng bà.
Ban đầu, Vương Thủy Hoa nghĩ rằng cứ trốn trong nhà, chờ Hoàng bà tử hết kiên nhẫn sẽ bỏ đi, không biết ai nói ra, lúc này bà ta vẫn ở trong khu nhà tập thể.
Hoàng bà tử đợi ba ngày cũng không thấy ai ra, lúc đang chuẩn bị quay về thì nghe người ta nói cháu gái ngoại vẫn trốn trong khu nhà tập thể, lập tức hiểu ra mình đã chịu khổ mấy ngày trời vô ích, nhất thời quên mất quy định không được làm ồn ở bên ngoài khu nhà tập thể, liền chống nạnh mắng cháu gái ngoại bất hiếu, con rể cưới vợ mới là quên luôn con gái.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play