Triệu Lập Võ về đến nhà, càng nghĩ càng cảm thấy ở nơi mình không nhìn thấy, Lưu Chiêu Đệ đã dùng tên tuổi của cha để nhận lễ.
Có thể là lễ không nặng không nhẹ, nếu không người nhờ vả đã sớm làm ầm ĩ lên rồi.
"Sao vậy?" Triệu Tuế Tuế từ sân trước trở về ngồi bên cạnh anh trai, vừa rồi cô đến thăm ông nội, ông vẫn ngồi một mình trong nhà chính không nói lời nào.
"Nghĩ xem Lưu Chiêu Đệ đã lén lút nhận quà sau lưng nhà chúng ta bao nhiêu lần, đã lừa gạt bao nhiêu người." Triệu Lập Võ thở dài, anh cảm thấy muốn sống yên ổn cũng khó, nhà bọn họ tuy đã cắt đứt quan hệ với nhà bác cả, nhưng vẫn bị người ta lợi dụng.
"Là do những người đó không tìm hiểu rõ ràng, người đại đội Phúc Hưng đều biết ân oán giữa nhà mình và nhà bác cả, tự họ tìm nhầm người thì liên quan gì đến chúng ta, hơn nữa Lưu Chiêu Đệ cũng chỉ có thể lừa gạt được một số ít người không biết chuyện." Triệu Tuế Tuế cũng rất bực mình Lưu Chiêu Đệ.
Đặc biệt là lần này trở về, ánh mắt tham lam mà Triệu Lập Thương để lộ ra giống hệt Lưu Chiêu Đệ, vừa gặp mặt đã đòi kẹo Triệu Tuế Tuế, lúc ấy cô chỉ muốn cho nó một cái bạt tai, chuyện của Triệu Niên Niên, nhà bọn họ cả đời này sẽ không quên, đối đãi với người nhà bác cả cũng như người dưng nước lã.
Triệu Tuế Tuế có rất nhiều kẹo, với người cô thích cho thì không tiếc, còn người cô không muốn cho thì đừng hòng xin được, cô sẽ không vì Triệu Lập Thương còn nhỏ mà nhân nhượng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play