"Anh?" Triệu Tuế Tuế nghi hoặc nhìn anh trai.
"Em ở nhà ngủ một mình, vẫn là đóng thêm cửa sổ gỗ cho an toàn." Triệu Lập Văn ra hiệu kích thước cửa sổ gỗ.
Triệu Tuế Tuế lập tức hiểu ý, là song sắt bảo vệ cửa sổ,"Có ai biết làm không?"
"Gọi cậu đến làm, dạo này cậu đang làm việc ở trên thị trấn. Chiều nay lúc anh đi học sẽ nói với cậu, bảo cậu thu xếp thời gian đến một chuyến." Nói xong, cậu bé xoay người đi vào bếp, nói cho mẹ nghe ý nghĩ của mình.
Trần Tú Hòa đang xào rau, bà gật đầu,"Được, nếu cậu con rảnh thì gọi nó đến đây một chuyến."
Không biết có phải do lúc sinh ra đã chịu nhiều vất vả hay không mà con gái út ngủ nhiều hơn những đứa trẻ khác rất nhiều. Trước khi khỏi bệnh, một ngày con bé có thể ngủ ít nhất 16 tiếng, hiện tại một ngày ngủ ít nhất 12 tiếng, so với 16 tiếng trước kia thì 12 tiếng đã là tiến bộ rất lớn.
Buổi chiều, Triệu Tuế Tuế bị tiếng gõ cửa đánh thức giấc, cô bé nhìn đồng hồ, bây giờ là 3 giờ chiều, rất tốt, cô bé chỉ ngủ có hai tiếng đồng hồ.
"Tuế Tuế? Cháu ở nhà à?" Trần Mãn Thương gõ cửa.
"Dạ cháu đây, cậu đợi cháu một lát." Triệu Tuế Tuế trượt xuống giường, đẩy một cái ghế đến bên cửa sổ, mở cửa sổ ra, tiện tay tháo chùm chìa khóa trên cổ xuống,"Cậu ơi, cháu đây."

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play