Cuộc sống yên ổn của họ là do quân nhân thời đại này chém giết mà có, bây giờ bản thân sống trong thời đại này mới biết cuộc sống an ổn ấy khó khăn đến nhường nào.
Lần này cùng lên kinh đô còn có Lưu Khánh Dương, cậu nhóc đã đến tuổi đi học tiểu học, cũng có thể tự mình đến nhà ăn lấy cơm, Lưu Nghênh Phong và Hoàng Bảo Trân bèn đón con trai đến kinh đô.
Triệu Tuế Tuế nhìn vẻ mặt không nỡ của Trần Tiểu Miêu, Lưu Khánh Dương do một tay bà nuôi lớn, đột nhiên phải chia xa, bà thật sự không nỡ.
"Bà út, con và chị Tuế Tuế cùng đi học ở kinh đô, đợi đến kỳ nghỉ con sẽ về." Lưu Khánh Dương ra dáng người lớn vỗ về lưng Trần Tiểu Miêu.
"Đứa nhỏ ngoan, đến kinh đô phải nghe lời bố mẹ đấy." Trần Tiểu Miêu lau nước mắt, nhìn cháu trai lớn, Lưu Hạo Dương lúc đầu cũng được bà nuôi đến năm tuổi mới đến hải đảo theo quân đội,"Hạo Dương, chăm sóc em cho tốt."
"Cháu biết rồi." Lưu Hạo Dương chào tạm biệt, một tay ôm em trai bước lên xe lửa.
Trở lại Đại học Quân sự, Triệu Tuế Tuế bắt đầu học kỳ hai năm ba.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play