"Ăn trộm không phải nên giao cho thừa cảnh hoặc là công an sao?" Trịnh Nguyệt nhìn một đám người áp giải tên ăn trộm, nghi hoặc hỏi.
"Chỉ cần Hồng vệ binh muốn quản, đồn cảnh sát cũng không dám quản." Triệu Tuế Tuế nói về tình trạng cơ quan chính vụ đang bị tê liệt.
"Chuyện này..." Trịnh Nguyệt không nói tiếp, cô vẫn luôn ở Tân Quân, nghe theo lời cha không tham gia vào những chuyện này.
Lúc trở lại thành phố H, bầu trời bắt đầu đổ tuyết lớn, xe buýt về huyện Hà tạm dừng hoạt động, tình hình cụ thể phải đợi thông báo.
Triệu Lập Võ cúp điện thoại, nói: "Tuyết quá lớn, có thể phải đợi một hồi lâu, xe cũng không nhất định tới đón, chúng ta nên chuẩn bị ngủ một đêm ở nhà khách."
"Haiz, cảm giác lần này trở về hơi lận đận." Chu Thiến Thiến ngồi xổm, nhìn tuyết rơi không ngừng,"Tuyết lớn như vậy, có khi bộ đội phái người tới đón cũng chưa chắc về được."
"Nếu tuyết nhỏ hơn một chút, chúng ta có thể đi bộ về, cũng đâu phải chưa từng đi." Nguyên Thịnh nhớ lúc tham gia huấn luyện ở liên đội, đi bộ về khu nhà thuộc bộ đội cũng bình thường.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play