Đại đội trưởng nghe Triệu Lập Võ nói xong, cảm thấy cậu nhóc này càng thêm phần thân thiết.
Tuy nói người thành phố thường xem thường nông dân, nhưng nông dân cũng chẳng ưa gì người thành phố, làm việc gì cũng không biết, vốn dĩ công xã định điều học sinh đến hỗ trợ ông cũng chẳng vui vẻ gì, một đám người tay chân bé xíu thì làm được trò trống gì.
Người trong đội ai cũng mong bộ đội cử chiến sĩ đến hỗ trợ, đáng tiếc ý nghĩ này bị công xã bác bỏ.
Trong trường hợp khẩn cấp thì mới có thể xin bộ đội hỗ trợ, bây giờ miễn cưỡng vẫn nằm trong phạm vi cày cấy vụ xuân, hơn nữa đất cũng đã cày bừa gần xong, phần việc còn lại để học sinh làm là được, tiện thể còn có thể rèn luyện tinh thần tiết kiệm lương thực, gian khổ cho các em.
Đội viên làm việc cách đó không xa vừa buôn chuyện vừa gieo hạt, nhìn thấy lực đạo yếu ớt của đám trẻ con thành phố, lắc đầu ngao ngán.
"Nhìn kìa, hai người kia rõ ràng là người thạo việc."
"Ồ, động tác nhanh nhẹn ghê, hai người là anh em ruột à?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT