Trần Tú Hòa nhìn quả táo mà Triệu Tuế Tuế lần này mang về, rõ ràng lớn hơn lần trước mang về không ít,"Đợi đến lúc thu hoạch bí đỏ lại đi hái."
"A, đến lúc đó còn có thể có sao?" Triệu Lập Võ nuốt bánh bao vào trong miệng, cây táo cũng không nhiều, miễn cưỡng có thể nói là rừng táo.
"Chưa chín đã đi hái, đến lúc đó em ăn à?" Triệu Lập Văn liếc Triệu Lập Võ một cái.
Trần Tú Hòa đang tính toán số bí ngô dưới ruộng, bí ngô nhà bọn họ trồng lần này bội thu, còn chưa tới mùa thu hoạch cũng có thể ước tính được sản lượng,"Có bí ngô, mùa đông nhà chúng ta cũng có thể có thêm một món ăn."
Triệu Tuế Tuế cũng nghĩ đến bí ngô trong ruộng, bắt đầu gọi món: "Mẹ, con muốn ăn bánh bao bí đỏ."
"Được, ngày mai mẹ sẽ làm cho con, bí ngô trong ruộng đã có thể hái, hạt bí cũng có thể để dành rang lên ăn, sang năm nhà mình lại trồng." Trần Tú Hòa càng nghĩ càng cảm thấy bí ngô là thứ tốt.
Thật không ngờ, quả bí ngô mà Trần Tú Hòa nói có thể hái, đã bị người ta vụng trộm hái đi mất rồi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play