"Mẹ, làm sao bây giờ?" Triệu Tuế nhìn mấy người chạy mất dạng, không biết có cần mang giỏ trên mặt đất đến đồn cảnh sát không.
"Trước tiên cứ chờ một chút, xem cảnh sát có thể bắt được người hay không." Lúc này, Trần Tú Hòa chỉ cảm thấy mình vẫn quá coi thường những người này, thật sự là một khâu nối tiếp một khâu, e là khả năng cảnh sát bắt được bọn họ không lớn.
Quả nhiên, một lát sau, viên cảnh sát vừa rồi chạy xa trở về, thở hổn hển.
"Đồng chí cảnh sát, anh mang giỏ thịt này về đi." Trần Tú Hòa đưa giỏ cho anh cảnh sát, số thịt này bây giờ trong mắt bà chẳng khác gì đồ xui xẻo, nói không chừng cũng không phải thịt ngon, lỡ ăn vào mà bị tiêu chảy thì phải làm sao.
"Chuyện này... Mọi người có muốn báo án không?" Anh cảnh sát nhận giỏ, thời buổi này, không có việc gì thì chẳng ai muốn đến đồn cảnh sát, bây giờ thủ phạm đã chạy mất, bảo Trần Tú Hòa và các con đến cục cảnh sát ghi chép cũng không phải chuyện hay, nếu Trần Tú Hòa không muốn báo án thì thôi.
"Thôi, thủ phạm chạy rồi." Trần Tú Hòa lắc đầu, mấy ngày nay, có thể không đến đồn cảnh sát thì tốt nhất là không nên đến.
Trần Tú Hòa dẫn theo con trai và con gái nhỏ rời khỏi con hẻm, bà không quên dặn dò hai đứa nhỏ đừng nói chuyện vừa rồi cho anh cả của chúng biết,"Chờ anh cả thi đại học xong rồi hãy nói."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play