"Là tiền thưởng nhiệm vụ lần trước, sáng nay anh đến phòng tài vụ nộp tiền xăng xe thì được phát." Triệu Quảng Thúc vội vàng giải thích, chứng minh mình không hề có ý định giấu tiền lương.
"Thôi được rồi, áo khoác anh mua em cũng không mặc, lại còn phải mang đi trả." Trần Tú Hòa cất phong bì vào túi xách của mình, xoay người đi giúp các chị em trong khu nhà thuộc quân đội mua đồ.
Triệu Tuế Tuế đứng bên cạnh nghe, đồ ở cửa hàng bách hóa mua về nhà còn có thể trả lại sao?
Triệu Lập Văn lắc đầu, cậu chưa từng trả lại đồ bao giờ, cũng chưa từng thấy ai làm vậy,"Đi thôi."
Trong quán trà đối diện cửa hàng bách hóa, Lưu Nghênh Phong nhìn người phụ nữ ngồi đối diện, trong lòng đang nghĩ cách để từ chối.
Bao Như Nguyệt rất hài lòng về điều kiện của Lưu Nghênh Phong, tuổi tác hơn cô một giáp cũng không sao, chắc chắn sẽ biết thương người, nhưng có vẻ như đối phương không được nhiệt tình với cô cho lắm, khiến cô có chút phiền muộn.
Lưu Nghênh Phong quay đầu nhìn ra ngoài thì thấy gia đình Triệu Quảng Thúc vừa xuống xe, nhìn thấy Triệu Tuế Tuế, ông liền nảy ra một ý hay: "Sở dĩ đến giờ tôi vẫn chưa kết hôn là vì tôi còn một đứa con gái, không biết người mai mối có nói rõ với cô không."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT