Dọc đường đi, Triệu Lập Văn thấy em gái không nói lời nào, về đến nhà liền hỏi chủ nhiệm Chuyện gì xảy ra.
Triệu Tuế Tuế kể cho anh trai nghe về mùi cà phê đen trên người người đàn ông cô đụng phải ở cửa bách hóa.
"Bây giờ trong nước đã có cà phê đen rồi sao?" Triệu Lập Văn cũng không chắc chắn, nhưng cà phê là từ nước ngoài du nhập vào Trung Quốc.
"Chắc là có từ sớm rồi, xem phim về điệp viên không phải có cảnh điệp viên thích uống cà phê bị lộ thân phận..." Triệu Lập Văn chưa nói hết câu, đã nghĩ tới không lẽ ở đây có gián điệp thật, bọn họ sống ở vùng biên giới, có gián điệp cũng không phải là không thể.
"Cũng chưa chắc, có thể người ta thích uống cà phê đen thôi." Triệu Tuế Tuế hít hít mũi, cô không nhớ rõ mặt người đàn ông kia, cô hơi bị mù mặt, với lại người ta đi nhanh quá cô chưa kịp nhìn kỹ.
"Chuyện này khó nói lắm, chúng ta đâu có được uống cà phê đen bao giờ." Triệu Lập Văn cũng không biết giải thích với bố thế nào, chẳng lẽ lại nói dối là được uống ở chỗ thầy cô.
Hồi cấp ba anh đúng là có mượn xe đạp của thầy chủ nhiệm, chuyện đó thì không sao, nhưng cà phê đen là thứ hiếm thấy, ở xã cung tiêu huyện Bình Cao Triệu Lập Văn chưa từng thấy bao giờ, cho dù có người uống thì cũng rất ít, nếu điều tra thì chắc chắn sẽ bị phát hiện.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play