Trần Tú Hòa nghe xong, khịt mũi cười khẩy, nhà bếp nhị phòng đã sớm chẳng còn lương thực gì, lần trước nhị tẩu về đã mang hết lên thành phố rồi, số còn lại đều giấu trong phòng cả.
"Mẹ, đại phòng thật quá đáng, hay là chúng ta dạy dỗ bọn họ một chút đi." Triệu Tuế Tuế cũng bị sự vô liêm sỉ của đại phòng làm cho choáng váng, cướp lương thực của chú ruột, bọn họ có còn nhân tính nữa không?
Triệu Lập Văn đảo mắt, nghĩ ra một kế, ghé sát tai mẹ thì thầm.
Triệu Tuế Tuế và Triệu Lập Võ cũng vểnh tai lại nghe lén, quả nhiên là một kế sách hay.
"Vải đen trong nhà thì có sẵn, nhưng vải trắng thì không có." Trần Tú Hòa rất ít khi mua vải trắng, làm việc dễ bị bẩn, ngay cả quần áo mặc trong người cũng hiếm khi dùng màu trắng.
Triệu Tuế Tuế nghĩ đến việc có thể dùng giấy để may quần áo: "Dùng giấy trắng, giấy đen được không mẹ? Dọa đại phòng một chút mà dùng vải thì hơi phí."
Trần Tú Hòa cũng thấy dùng vải thì hơi hoang phí: "Giấy trắng thì dễ kiếm, giấy đen thì hơi khó."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT