Lâm Tiểu Trúc cười thầm. Ở trước mặt Viên Thiên Dã mà tính giở trò, thật đúng là chán sống rồi. Lâm Tiểu Trúc nàng là dạng người gì, Viên Thiên Dã đã sớm biết. Nàng cầm đũa gắp thức ăn là nghe theo lời công tử, không cho vào miệng là không có trái với quy củ. Cẩn thận như vậy mà Ngô Bình Cường mở miệng ra, câu đầu tiên lại châm chọc nàng là sao ? xem Viên Thiên Dã là kẻ ngốc sao ? xem ra Ngô Bình Cường dáng vẻ đạo mạo khí khái cũng chỉ là bề ngoài mà thôi, không phải tốt đẹp gì, nếu không tại sao không một câu trách cứ đối với hành vi của Ngô Thái Vân.
“ Vậy tùy các ngươi “ Viên Thiên Dã không nói thêm nữa mà cầm đũa gắp thức ăn, động tác ưu nhã, vẻ mặt chuyên chú, chậm rãi nhai nuốt. Ngô Bình Cường nhìn sang Lâm Tiểu Trúc, thấy nàng tuy lớn lên trong núi, động tác ăn cơm tự tại tùy ý nhưng không lộ vẻ thô tục, rất có phong phạm ưu nhã của công tử. Hắn liền nín thở tỉnh khí, cẩn thận khống chế động tác của mình, không dám thả lỏng, sợ lơ là sẽ để lộ tướng ăn khó coi. Chỉ dám gắp ít nấm đông cô xào dầu trước mặt, chậm rãi nhai nuốt, không dám để
lên tiếng.
Lâm Tiểu Trúc lúc này chẳng có tâm trí đâu mà để ý tới Ngô Bình Cường, vốn thích ăn nên nàng đã sớm đắm chìm trong mỹ thực. Du giáo tập quả nhiên là hảo công phu. Hương vị thức ăn vô cùng thơm ngon, dù nàng trong khoảng thời gian này ngày nào cũng được Tiết lão gia tử cho ăn ngon nhưng vẫn ăn đến không thể ngẩng đầu lên. Đối với nàng, mỹ thực trước mặt mà còn nói khách khí, làm dáng thì đúng là kẻ ngốc.
Thấy Lâm Tiểu Trúc ăn rất ngon lành, vẻ mặt chuyên chú, khi đưa thức ăn vào miệng, dừng lại một chút rồi chậm rãi nhấm nuốt, sau đó thì hai mắt bừng sáng, khóe miệng không tự chủ được mà nhếch lên, bộ dáng tán thưởng, khuôn mặt trẻ con chăm chú nhai nuốt rất đáng yêu. Tâm tình của Viên Thiên Dã cũng tốt hơn, khẩu vị vì thế cũng ngon hơn, ăn nhiều hơn bình thường nửa chén cơm.
Viên Thập ở bên cạnh hầu hạ, không khỏi ngạc nhiên. Công tử từ nhỏ thân thể đã không tốt, cho nên rất chú ý tới việc dưỡng sinh, mỗi bữa ăn bao nhiêu đều theo định lượng. Hắn hầu hạ công tử lâu như vậy, bữa nào cũng thấy công tử chỉ ăn có một chén rưỡi cơm, không ngờ hôm nay lại phá vỡ quy tắc, ăn thêm nửa chén.
Hay là tay nghề của Du giáo tập hơn Tần quản sự, thức ăn hôm nay rất hợp khẩu ị của công tử ? có nên đề nghị với Viên Thành quản sự, sau này để Du giáo tập chuyên nấu cơm cho công tử không ?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT