Ngày hôm sau Lâm Tiểu Trúc lại đến Thanh Khê trấn, theo lối cũ vào đến viện kia thì thấy Trương Đông đang cầm chổi trong tay nhưng lại không quét rác mà đứng ngẩn người, mặt nhăn mày nhó.
Lâm Tiểu Trúc tiến tới quơ tay trước mặt hắn “Trương đại ca, xảy ra chuyện gì?” Trương Đông là đường đệ của Đại Ngưu nhưng nếu để nàng gọi một nam nhân hai mươi tuổi là thúc thúc, phỏng chừng nàng sẽ nghẹn chết, cho nên cứ gọi đại cho xong.
“Ah, Tiểu Trúc cô nương đã tới sao?” Trương Đông giống như nhìn thấy cứu tinh, hai mắt sáng lên, mặt mày cũng giãn ra
“sao vậy? có phải lão gia tử mắng ngươi không?”
Trương Đông vội vàng lắc đầu: “Không phải. Lão gia tử biết ta không phải là hạ nhân nên cũng không làm khó ta, chỉ bảo ta làm giúp hắn một số việc nặng, còn lại đều không cho ta động thủ, tự hắn làm hết”
“Vậy ngươi đây là…”
Trương Đông cúi đầu “lão gia tử không thích đồ ăn ta làm, tối qua chỉ ăn một chút, sáng nay đã đến tửu quán rồi”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play