“Đúng rồi. Ta muốn ở đây cho đến khi có người đến tìm ta “ lão nhân vuốt râu, hừ một tiếng rồi nói tiếp “ bọn họ không tới tìm gia, có lý nào gia lại chủ động tìm bọn họ ? “
“Ách, được rồi.” Lâm Tiểu Trúc đau đầu xoay người, “vậy ngài cứ ở đây đi, muốn ở bao lâu cũng được, dù sao viện này cũng bỏ trống. Ta đi đây “ lão nhân nhi này tuy bộ dạng giống gia gia kiếp trước của nàng nhưng tính tình thì khác xa vạn dặm.
“Này uy uy , nha đầu, ngươi đi đâu ? “ lão nhân vội vàng níu tay áo nàng “ ngươi mang lão nhân ta trở về sao có thể chuyện gì cũng không quản mà bỏ đi chứ ? tối qua còn bỏ lão nhân ta ở đây một mình, ngươi quá vô trách nhiệm rồi “ nói xong vuốt râu, tà nghễ liếc nhìn Lâm Tiểu Trúc “ tuy nhiên coi như ngươi cũng có chút lương tâm, hôm nay còn biết đến xem lão nhân ta có bị đói c.h.ế.t hay không “
“…” Lâm Tiểu Trúc rũ tay áo đáp “ lão nhân gia ngài hiện tại đã có tiền, có thể mướn vài người giặt đồ, nấu cơm, hầu hạ ngài. Hai mươi lượng bạc kia, nếu ngài tiết kiệm một chút thì có thể đợi đến lúc người nhà đến tìm ngươi. Ta còn có việc phải làm, không thể lúc nào cũng ở đây với ngươi “
“ Không được, ta chỉ thấy ngươi nhìn thuận mắt thôi “ lão nhân phản đối “ ngươi nhìn mấy người này xem, tay chân thô thiển, ngay cả việc nặng cũng làm không xong, sao có tư cách hầu hạ gia “
Làm như mình được chọn để hầu hạ hắn là vinh hạnh to lớn lắm không bằng.
Lâm Tiểu Trúc dở khóc dở cười nhưng cũng rất hiếu kỳ, mở to mắt nhìn lão nhân “ ngài từ đâu đến ? sao có thể lạc mất người của mình ? hay là ngài cho người đến nhà truyền tin để người nhà tới đón lão nhân gia người ah “
Lão nhân liền như khí cầu bị lủng lổ, cúi đầuu rầu rĩ nói “ gia tức giận bọn họ nên một mình bỏ đi. Mướn xe ngựa chạy tới trấn nhỏ này, uống rượu trong tửu quán cả buổi mà mấy tên tiểu tử kia vẫn chưa đến tìm gia. Lúc này gia thực sự rất tức giận. Hừ, lão tử sẽ ở đây, không tìm thấy gia, xem bọn họ gấp đến mức độ nào “ nói xong lại hưng phấn lên “ hắc hắc, cứ vậy mà làm đi “
Lâm Tiểu Trúc không còn cách nào khác, đành chiều theo lão thôi. Có điều lão nhân này bộ dáng giống gia gia kiếp trước của nàng, có thể gặp nhau cũng xem như là duyên phận, nàng không thể bỏ mặc hắn được, kiên nhẫn nói “ vậy ngài cứ ở lại đây, có điều ngài không thể xài tiền tùy tiện được. Ngoại trừ mua gạo, đồ ăn, ngài chỉ cần mua hai bộ quần áo bình thường, mướn hai người đến hầu hạ là được. Số tiền còn lại, ngài phải cất giữ cẩn thận. Nếu quá nửa tháng mà người nhà còn chưa tìm được đến đây thì ngài phải mướn người về nhà truyền tin, nếu tiêu xài phung phí thì có thể phải làm ăn mày ah. Ngài có bằng lòng đi xin người ta bố thí không ? “

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play