Lâm Tiểu Trúc nhớ Hoa thẩm nói thân thể cậu không khỏe, sợ hắn chịu thiệt, đang tính xông vào thì nghe một thanh âm như vịt đực nói” nương, ngươi làm gì vậy ? mau thả cha ra. Cha ta nói đúng,chuyện biểu ca, ngươi quá mức rồi. Chúng ta đều là người Hạ gia thôn, giờ ngươi vì biểu ca mà khiến cả nhà chúng ta bị toàn bộ thôn dân mắng, ngươi cao hứng chưa ?”
“Hay, thằng nhóc nhà ngươi trưởng thành rồi, cánh cứng rồi, lại vì người ngoài mà cãi lại lão nương. Ta nuôi ngươi lớn như vậy, rửa m.ô.n.g đổ nước tiểu cho ngươi, ta dễ lắm sao ? ngươi vong ân phụ nghĩa. Ta không muốn sống nữa ah” . Nghe động tĩnh bên trong như là Tần thị bắt đầu giãy nãy, khóc lóc om sòm
“Nương, ngươi. . . Ai, quên đi, ta lười quản các ngươi” thanh âm vịt đực bất đắc dĩ đi ra cửa, vừa tới cửa nhìn thấy Lâm Tiểu Trúc và Viên Thiên Dã. Hắn sửng sốt một chút, đánh giá Lâm Tiểu Trúc vài lần, mở to mắt, có chút khó tin hỏi 'các ngươi. . . tìm ai ?”
“Ngươi là Cẩu Tử ?” Lâm Tiểu Trúc nhìn thiếu niên chừng mười một tuổi cao gần bằng mình, trong lòng có chút vui mừng. Ít ra đứa nhỏ này tính tình không giống nương hắn.
Dân quê thích lấy tiện danh cho đứa nhỏ để dễ nuôi, thực ra Cẩu Tử đại danh là Hạ Thu Hòe. Lúc này hắn đã xác định được vị trước mặt là Lâm Tiểu Trúc, dù sao khi nàng đi, hắn cũng đã bảy, tám tuổi, tuy thời gian qua đi, khuôn mặt có chút thay đổi nhưng vẫn là hình dáng cũ. Hắn ra sức gật đầu” ta là Cẩu Tử” , lại thử thăm dò” Tiểu Trúc biểu tỷ ?”
“Là ta »Lâm Tiểu Trúc gật đầu. Bên trong không còn tiếng cãi nhau, nàng cũng không vội vào.
Xác định vị này chính là biểu tỷ Tiểu Trúc đã khiến nhà mình thay đổi đến nghiêng trời lệch đất, Hạ Thu Hòe vui mừng, quay đầu chạy vào nhà, kêu lớn tiếng” cha, biểu tỷ Tiểu Trúc đã trở lại”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play