“Đừng, đừng. . .” Nhị Hổ sợ hãi mở to hai mắt, cuống quít kêu lớn, muốn lui ra sau tránh chủy thủ nhưng lại không thế nhúc nhích. Một tay của Lâm Tiểu Trúc gác lên vai hắn, khiến hắn không thể nhúc nhích.
Nhị Hổ chẳng qua chỉ là một tên lưu manh đường phố, ỷ vào người đông thế mạnh lại có tỷ phu làm việc trong nha môn, ngày thường hay cùng một đám hồ bằng cẩu hữu giở trò để tống tiền. Hắn làm việc cũng cẩn thận, trước khi thu tiền luôn hỏi thăm tình hình, thấy Lâm Tiểu Trúc mấy ngày trước mới tới chỗ Quan thúc thuê sân, mua hạ nhân chỗ Lưu bà tử, xem ra là người không có căn cơ nên muốn đến kiếm chút tiền. Không ngờ Lâm Tiểu Trúc võ công cao cường, còn nói mình có chỗ dựa, nhất thời hoảng sợ. Nghĩ lại thấy nàng nói cũng có lý, nếu không có chỗ dựa, một tiểu cô nương có thể tự một mình mở tiệm sao ?
Nghĩ vậy, hắn vội kêu” lão Tam, đưa bạc cho nàng”
Một hán tử ở phía sau do dự một lát rồi lấy trong lòng ra năm lượng bạc, đặt lên bàn.
Mặt sau một cái hán tử do dự một chút, liền theo trong lòng lấy ra ngũ lượng bạc, phóng tới trên bàn.
“Cô nương, cô nương, tiền đã đưa, đao của ngươi có thể bỏ xuống chưa ?” Nhị Hổ thấy Lâm Tiểu Trúc vẫn đặt chủy thủ lên cổ mình, tức giận lại không dám phát tác, chỉ đành ôn tồn năn nỉ.
Lâm Tiểu Trúc nhíu mày” sau này còn dám đến gây sự nữa hay không ?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT