Bên kia, Lâm Tiểu Trúc đang giải thích cùng đám Viên Nhịn” có nhiều cách để phân biệt, tỷ như căn cứ phương hướng của những cây trúc già để phán đoán, hoặc nhìn xem dưới gốc trúc có đất mùn hoặc là cái khe, dậm chân lên thấy xốp thì bên dưới sẽ có măng mùa đông”
Tiêu Tiêu nghe vậy, làm theo lời Lâm Tiểu Trúc, chỉ tay vào một chỗ nói” vậy Lâm cô nương xem ở đây có măng hay không ?”
Lâm Tiểu Trúc nhìn theo tay nàng, cười nói 'có hay không, thử là biết mà”
“Tiêu Nghĩa Duyên, mau đến đào chỗ đất này lên cho bản công chúa” Tiêu Tiêu liền la lớn. Thị vệ Tây Lăng quốc lập tức tiến lên, làm theo cách của Viên Nhị, dùng cành cây đào đất, nhưng đào thật lâu, lấy hết bùn đất chung quang ra vẫn không thấy mụt măng nào.
Tiêu Tiêu không phục, liếc mắt nhìn Lâm Tiểu Trúc rồi nhìn chung quanh, chỉ vào chỗ khác nói” nơi này, đào đi”
Lúc này đám người Viên Nhị dưới sự chỉ huy của Lâm Tiểu Trúc đã đào được tám, chín mụt măng. Lâm Tiểu Trúc thấy cũng đã đủ, đang tính kêu Viên Thập mang về làm thức ăn thì nghe Tiêu Tiêu la lên” nhìn xem, kia là cái gì ?”
Tuy mới gặp nhau nhưng Lâm Tiểu Trúc biết được Tiêu Tiêu động chút là gào lên, ngẩng đầu nhìn thoáng qua, ánh mắt lập tức như ngừng lại trên chạc cây. Nàng bất chấp tất cả, kéo tay áo Viên Nhị nói” Viên Nhịn ngươi có thể giúp ta lấy cái trên cây kia xuống không ? nhưng phải cẩn thận, coi chừng bị kiến cắn”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT