Trấn này nhỏ nên người trên trấn đa phần đều có quan hệ họ hàng với nhau, trên đường xảy ra chút chuyện cũng đã nhanh chóng truyền khắp hang cùng ngõ hẻm, đừng nói là sự kiện lớn như ở Lý gia. Lại đúng lúc nhà Thổ Căn có người quen làm việc ở Lý gia, biết Viên Thiên Dã y thuật cao minh, vội xin phép chạy về báo tin cho nương Thổ Căn biết, nàng ta vội vã hỏi thăm rồi chạy đến đây, tìm được đám người Viên Thiên Dã.
“Đại thẩm, mau đứng lên và đi trước dẫn đường đi” Viên Thiên Dã nói “Viên đại phu, xin theo ta” phụ nhân lau nước mắt, vội đứng lên đi trước Viên Thiên Dã quay đầu nhìn Lâm Tiểu Trúc và Thẩm Tử Dực
“Chúng ta đương nhiên đi với ngươi rồi” Lâm Tiểu Trúc lên tiếng, Thẩm Tử Dực cũng gật đầu
Ba người theo phụ nhân kia đi về phía trước một đoạn, Thẩm Tử Dực nhíu mày. Bọn họ vốn đang ở phố chính, mặt đường được lát bằng đá khối, khá sạch sẽ. Nhưng phụ nhân này lại sống ở khu phố sau, là nơi ở của người nghèo, phòng ốc thấp bé, ngõ nhỏ chật hẹp, nước chảy lênh láng, ruồi bọ bay tứ tung. . . Hắn là hoàng tử của một nước, chưa từng gặp qua cảnh này.
“Chỗ chúng ta hơi dơ, làm dơ giày của các vị rồi” nương Thổ Căn vẻ mặt áy náy nói
“Không sao” Viên Thiên Dã khoát tay, không hề để ý dưới chân mà nhanh chóng đi theo nương Thổ Căn. Thẩm Tử Dực thấy thế, nhớ tới trước đây mình đã âm thầm phát thệ, đành cắn răng đi theo.
Lâm Tiểu Trúc ở phía sau thấy thế, mím môi cười. Kiếp trước nàng vốn xuất thân bình dân, xuyên qua đây lại sống nơi sơn dã, cho nên với tình cảnh như vậy cũng không đến mức chịu không nổi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT