“Ra mắt công tử.” Lâm Tiểu Trúc tiến lên, thi lễ.
“Ân. Đi thôi, đi dạo phố. Miễn cho có người nói ta nói chuyện không giữ lời” Viên Thiên Dã lộ bộ mặt thối, đi ra cửa trước.
Lâm Tiểu Trúc sửng sốt đuổi theo, tươi cười sáng lạn, nịn nọt nói” không ngờ công tử bận vậy mà vẫn nhớ lời Tiểu Trúc đã nói, ngài thật tốt”
Viên Thiên Dã bị Lâm Tiểu Trúc chọc giận mấy lần, không còn tâm tình đùa giỡn nhưng lúc này ánh mặt trời chói sáng, lại nhìn thấy nét mặt tươi như hoa của Lâm Tiểu Trúc, hơn nữa nàng còn nói ngọt như vậy, còn dổi từ nô tỳ sang Tiểu Trúc, buồn bực trong lòng liền tan biến. Tuy nhiên hắn vẫn còn chút rụt rè, vì thế khóe miệng chỉ hơi vểnh lên, không tỏ thái độ gì.
Lâm Tiểu Trúc tuyệt đối không để ý tới thái độ của hắn, còn kể lại những gì mình nhìn thấy khi cùng Chu Nhu ra ngoài, cảm khái nói” trước kia ta cứ nghĩ nữ nhân không thể ra ngoài nhưng sau đó lại thấy trên đường có rất nhiều nữ tử mở tiệm mua bán, mới biết là mình ngu dốt”
“Nữ tử Tây Lăng quốc không thể tùy ý xuất môn' Viên Thiên Dã rốt cuộc cũng thi ân liếc mắt nhìn nàng.
Lâm Tiểu Trúc chẳng qua là muốn làm dịu không khí, dụ hắn vui vẻ mà thôi, lại không ngờ những lời của hắn khiến mình kinh hãi” a, còn có nơi như vậy sao? các quốc gia khác thì sao?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT