Văn Tâm há hốc mồm kinh hãi. Cô gái trong bức tranh này quả thực quá giống cô. Càng thần kỳ hơn nữa là xung quanh cô ấy cũng có mấy con mèo! Văn Tâm cẩn thận quan sát bức tranh này một lần nữa, càng có cảm giác thân thiết. Cứ như… cứ như đã nhìn thấy bức tranh này ở đâu đó vậy.
Văn Tâm ngẩng đầu nhìn Kỳ Trưng: “Sao anh lại tìm thấy nó.”
“Tình cờ phát hiện thôi.” Vẻ mặt Kỳ Trưng rất hờ hững, cứ như anh chẳng phí chút công sức nào để có được bức tranh này vậy.
Nhưng, quản lý phòng đấu giá lại bán đứng anh ngay lập tức: “Sau khi ngài Kỳ biết tin thì đã theo dõi bức tranh này từ sớm rồi, còn cố ý căn dặn chúng tôi để ý đến thời gian bán đấu giá.”
“Khụ khụ…” Kỳ Trưng mất tự nhiên ho nhẹ hai tiếng, quay đầu đi, tranh ánh mắt tò mò của Văn Tâm.
Văn Tâm nghẹn cười. Nhưng mà tranh rất đẹp, nội dung cũng sinh động, nếu đã xuất hiện ở phòng đấu giá thì hẳn đây cũng là một món đồ cổ rồi. Vậy thì giá… Văn Tâm lén nhìn bức tranh lần nữa, muốn tìm ra giá trị đặc biệt gì ấn giấu trong bức tranh này, tiếc là lại không tìm được gì.
Kỳ Trưng nói: “Đợi lát nữa chuyển bức tranh đến biệt thự đi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT