Mới đầu Kỳ Trưng vẫn chưa nhận ra lời rồi của mình có gì không đúng. Mãi đến khi ba con mèo sắp nhào lên đến nơi thì anh mới ngộ ra, hình như câu lúc nãy rất dễ liên tưởng đến nghĩa khác thì phải?
Nhưng ba con mèo lại không cho anh thời gian sửa lời. Nói thì châm mà diễn ra thì nhanh, cả đám đồng loạt nhào lên người anh. Mèo rừng mạnh mẽ nhảy phốc lên vai, muốn cào mặt anh; Ragdoll vừa thành niên nặng nề bấu cánh tay anh; chỉ còn mỗi một con mèo chân ngắn, vì chân quá ngắn nên chỉ có thể vừa kêu hừ hừ vừa cắn gấu quần tây của anh. Chỉ nháy mắt, trên người đường đường một CEO của tập đoàn Kỳ Thị treo cứng ba cục lông xù.
“Meo!” Cái đồ móng heo không biết xấu hổ, dám mơ tưởng ra tay với Tâm Tâm nhà ta!
“Meoo~” Người xấu, đừng tưởng là anh vừa đẹo trai vừa có tiền thì Tâm Tâm nhà chúng ta sẽ khuất phục anh~
“Meo!” Kỳ Trưng, nói cho mà biết, không phải cô gái nào anh cũng có thể trêu chọc được đâu, ít nhất thì Tâm Tâm không được!
Kỳ Trưng: “…” Sao rõ ràng giờ anh không phải mèo mà cứ như có thể nghe hiểu đám mèo này nói gì vậy? Đúng là quỷ quái mà!
Theo lẽ thường thì nếu gặp tình huống này, với tính cách của Kỳ Trưng nhất định sẽ không chịu được quá hai giây. Chỉ là có lẽ làm mèo đã lâu, cũng đã quen với mấy con mèo này, Kỳ Trưng ít nhiều cũng niệm tình cũ. Anh không trực tiếp ra tay mà nhìn về hướng Văn Tâm để người chủ là cô giải quyết. Nhưng Kỳ Trưng không ngờ khi anh ngẩng đầu lên, Văn Tâm thân là chủ nhân vốn phải ôm mèo về rồi xin lỗi này nọ lại… lại đang cầm điện thoại chụp hình! Bị Kỳ Trưng bắt quả tang, cô nhanh chóng cất điện thoại, làm bộ như chưa xảy ra chuyện gì, đến cạnh Kỳ Trưng: “Xin lỗi xin lỗi, mèo nhà tôi hơi nghịch một tí.” Nói rồi, mỗi tay một con ôm mèo nhà mình đi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play