Nên buông tha cho nhau
"Thầy Phong, hôm qua anh muốn xin giờ âm nhạc của tôi ở lớp ba lăm và lớp ba sáu phải không? Hôm nay thầy Chu cũng hỏi xin, tôi vẫn chưa đồng ý với anh ta, đến hỏi lại anh cho chắc đã." Thầy Chu và Phong Liên Thành là đồng nghiệp, một người là giáo viên ngữ văn, một người là giáo viên toán học.
Đúng thật là hôm qua Phong Liên Thành đã nói với Tiểu Phạm, muốn xin giờ âm nhạc của cô ta để cho học sinh ôn tập, bây giờ nghe Tiểu Phạm nói thế, anh ta vội nói: "Đúng vậy, đúng vậy. Cảm ơn Tiểu Phạm nhé."
Giáo viên Tiểu Phạm vuốt mái tóc mềm mại: "Đều là đồng nghiệp cả mà, khách sáo làm gì."
Ngoài miệng Tiểu Phạm nói vậy, nhưng thi thoảng cô ta lại nhìn Phong Liên Thành ánh mắt vừa thẹn thùng vừa xấu hổ.
Phong Liên Thành rất tuấn tú, tuy rằng đã hơn ba mươi tuổi, nhưng dáng dấp vẫn được giữ gìn một cách hoàn mĩ.
Hằng năm anh ta đều mặc áo sơ mi trắng, quần tây, giơ tay nhấc chân đều có khí chất thuần thục của đàn ông.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play