Lúc này Lâm Dược Phi mới biết em gái rụng răng, liền nói: “Thế không phải là càng tốt sao, chụp như thế này mới có kỷ niệm chứ, sau khi rụng răng còn phải đặc biệt đi chụp ảnh rụng răng nữa ấy chứ, ảnh sinh nhật này của em với ảnh rụng răng chụp cùng một lúc còn tiết kiệm được một lần chụp đấy thôi.”
Thợ chụp ảnh nhìn Lâm Dược Phi một cái, anh trai muốn lừa em gái đúng là kiểu gì cũng nói được, còn có cả ảnh rụng răng nữa, anh trai này quả là biết lừa, anh ấy làm ở studio chục năm nay chưa bao giờ gặp đứa trẻ nào chụp ảnh rụng răng cả.
Tiếc là Lâm Dược Phi nói thế nói nữa cũng không có tác dụng gì, Lâm Tiếu có cách nghĩ riêng của mình, cô vẫn cứ thấy là khuyết răng rất xấu, cô nhất quyết không thể để lộ ra trong ảnh được.
“Được, thế thì không cần lộ răng nữa.” Lâm Dược Phi ra hiệu cho thợ chụp ảnh, bảo anh ấy chụp ảnh không lộ răng trước.
Sau khi thợ chụp ảnh chụp xong bức ảnh không lộ răng, Lâm Dược Phi đứng sau lưng thợ chụp ảnh, đột nhiên gọi tên Lâm Tiếu: “Tiếu Tiếu.”
Lâm Tiếu bất giác nhìn anh trai, lúc này Lâm Dược Phi nói như câu thoại kinh điển trong cuốn tiểu thuyết Xuân Vãn: “Tư Mã Quang đập chum.”
“Ha ha ha ha ha” Lâm Tiếu ngoác miệng cười to.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play