Trần Đông Thanh vội vàng đưa khay cơm qua, dì phụ trách cạch cạch ba tiếng, trên khay cơm có một phần cơm hai phần rau. Sau đó sát một tiếng đẩy khay cơm ra.
Trần Đông Thanh sững sờ.
Thì ra không cần cô giáo Từ nói, cậu bé cũng có thể được ăn cơm nha.
Dị phụ trách nhà ăn cũng không nhìn xem cậu bé có bỏ phiếu cơm vào cái hộp nhỏ ngoài cửa sổ hay không.
Một tuần sau khi Trần Đông Thanh đi học, Lữ Tú Anh đã xem sổ ghi chép chi tiêu và giấy vay mượn từ chỗ Vương Nguyệt Nga.
Cuối cùng thì bà cũng hiểu tại sao Vương Nguyệt Nga lại cười đến như vậy, Lữ Tú Anh nhìn những chữ trẻ con cũng cười cong cả người.
“Ha ha ha bà chủ cho vay ha ha ha.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT