Điều khiến Lâm Tiếu bất ngờ đó chính là mẹ của cô không hề tức giận một chút nào cả, bà nhìn cô đầy dịu dàng: "Con không cần phải dậy sớm, cứ ngủ cho đã đi."
Lâm Tiếu kinh ngạc trợn tròn hai mắt, chuyện này không giống với những gì cô biết, mùng một năm ngoái mẹ sẽ tranh thủ lúc trời còn chưa sáng gọi cô dậy. Cô phải cùng mẹ đón những người hàng xóm đến nhà chúc Tết và còn phải cùng mẹ đi chúc Tết hàng xóm.
"Tại sao lúc trước đều phải dậy sớm mà năm nay thì lại không vậy mẹ?" Vẻ mặt Lâm Tiếu đầy khó hiểu.
Lữ Tú Anh nhớ lại mùa xuân năm trước, bởi vì Lâm Dược Phi thật sự không ra gì, còn Lữ Tú Anh thì lại không muốn phải cô đơn lẻ bóng đi chúc Tết vào ngày đầu tiên của năm mới nên năm nào bà cũng bắt Tiếu Tiếu phải dậy sớm để đi với mình.
So với con trai lớn, Lữ Tú Anh càng muốn để hàng xóm gặp đứa con gái nhỏ khôn khéo hiểu chuyện của mình, mùng một không thể để cho Lâm Tiếu ngủ nướng được vì bà sợ hàng xóm sẽ đánh giá con bé là một đứa bé không được dạy dỗ tốt, hơn nữa còn nói hai đứa con nhà mình không hiểu quy củ ở sau lưng bà.
Lữ Tú Anh nhớ về chuyện cũ, ánh mắt nhìn Lâm Tiếu càng thêm dịu dàng: "Năm nay anh con dậy sớm đi chúc Tết nên con không cần dậy sớm nữa."
Lâm Tiếu đã hiểu, thì ra mùng một Tết chỉ cần một người con trong nhà dậy sớm là được.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play