Vương Nguyệt Nga: “Chúng ta không giống với người trẻ bây giờ, đều là người đã từng chân chính chịu đói, làm việc đều thích sự ổn định, mọi thứ đều muốn giữ một đường lui.”
“Ở trong lòng con, việc tự mình kiếm được tiền đủ để nuôi một nhà ba người chính là đường lui cuối cùng.”
“Con cái kiếm được tiền cũng tốt, mà không kiếm được tiền cũng ổn. Người làm mẹ như con đều muốn làm chỗ dựa cuối cùng cho con cái, tối thiểu nhất là có thể cho tụi nhỏ ăn no mặc ấm.”
Mấy câu nói của Vương Nguyệt Nga đã đánh trúng nội tâm của Lữ Tú Anh: “Đúng, đúng, đúng.”
“Bác đã nói ra hết những điều trong lòng mà con không thể giãi bày rồi.”
Một khi bà chuyển từ xưởng về phòng văn thư thì với số tiền lương ấy không thể đảm bảo cho một nhà ba người có thể ăn no mặc ấm được.
Vương Nguyệt Nga: “Con đấy, làm trụ cột trong nhà hai mươi năm đã thành thói quen.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play