Anh trai thật sự rất vô dụng.
Lâm Tiếu đã từng nghe mẹ nói anh trai có tiền lương cao, nhưng mà cô cũng không biết cụ thể là có bao nhiêu, càng không biết được số tiền anh trai cầm về nhà đều đang được cất trong sổ tiết kiệm của mẹ, tiền tiết kiệm trong nhà càng ngày càng nhiều.
Anh trai trong mắt Lâm Tiếu vẫn là đồ vô dụng như cũ, buổi sáng tranh giành nhà vệ sinh, ban ngày không thấy người, nửa đêm thì ngáy như sấm, ở nhà chỉ có ăn rồi xả rác.
Lâm Tiếu không biết anh trai đang bận chuyện gì, nhưng anh cứ bận rộn mãi không dứt. Cô cũng đã thi giữa kì xong, đại hội thể dục thể thao mùa thu cũng đã tổ chức xong rồi, vậy mà anh trai vẫn còn bận bịu không thấy bóng dáng.
Trong hai tuần mẹ phụ trách đón cô, ngày nào mẹ cũng sẽ đến đúng giờ.
Còn trong hai tuần mà anh trai phụ trách, trong sáu ngày luôn sẽ có một hai ngày gọi điện thoại cho mẹ, nhờ mẹ xin nghỉ để đi đón cô.
Mẹ có thể vừa đi làm vừa đi đón cô, mà anh trai lại làm không được, cho nên anh trai vô dụng.
Lần trước vừa ầm ĩ chuyện nghe nhầm điện thoại, sau này mỗi lần đến phiên Lữ Tú Anh làm ca ngày thì đều sẽ xin nghỉ một hai lần để đi đón con, cho nên người bên trong xưởng đều biết Lữ Tú Anh đã cho Lâm Tiếu chuyển đến trường tiểu học Đường Giải Phóng để đi học, thậm chí đến cả rất nhiều người ở xưởng khác cũng có nghe nói.
Có người ghen tị: “Trường tiểu học Đường Giải Phóng vừa lớn vừa đẹp, giáo viên ở đó cũng giỏi hơn trường tiểu học trực thuộc nhiều.”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT