Cậu và bác trai cả sửng sốt một lúc, lần lượt đặt đũa xuống. Bác trai cả vừa cười vừa nói: "Đúng, đúng."
Lâm Dược Phi đến phòng bếp giúp bưng thức ăn ra, bưng từng món ăn đã xào chín ra từng bàn.
Cậu ăn nữa, ngửi mùi rượu thì không nhịn được nên uống từng ngụm.
Lâm Dược Phi nhíu mày: "Cậu, cậu uống ít rượu một chút, uống nhiều quá không tốt cho cơ thể." Bà ngoại sống thọ như vậy, kiếp trước cậu lại ra đi trước, Lâm Dược Phi nghi ngờ có liên quan đến uống rượu.
"Gần sang năm mới, khó có khi anh rể đến, dù sao cũng phải uống hai chén." Cậu nói.
Chờ đủ đồ ăn, Lữ Tú Anh và dì cả đều ngồi xuống, mọi người bắt đầu ăn cơm. Cậu lần lượt rót đầy rượu trắng cho mình, rồi lại lần lượt rót cho chồng dì cả, anh họ, đến Lâm Dược Phi bên này, nhìn thấy trước mặt Lâm Dược Phi không bày chén rượu, tức giận nói: "Tiểu Phi, cháu không uống sao?"
Lâm Dược Phi lắc đầu: "Cháu không uống rượu, uống đồ uống là được."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT