"Con không được gọi con sau này của anh trai là cháu gái ngoại, mà phải gọi là cháu gái." Lữ Tú Anh lại sửa miệng.
"À." Cái mũi nhỏ của Lâm Tiếu chun lại. Sao lại biến thành cháu gái rồi? Quan hệ họ hàng thật sự rất khó phân biệt.
Buổi tối, Lâm Dược Phi về nhà, nhìn thấy hành lý Lữ Tú Anh chuẩn bị xong để hết trên sô pha, hoảng sợ: "Mẹ, mẹ muốn mang nhiều đồ như vậy về quê ạ?"
Lữ Tú Anh gật đầu: "Đúng vậy, chắc xe con xếp được chứ nhỉ?"
Lâm Dược Phi: "Xếp được, có thể xếp được." Chỉ là anh không tưởng tượng ra được sao mẹ có thể dọn nhiều đồ như vậy, trước đây về quê nhiều nhất chỉ mang hai túi thôi.
Lữ Tú Anh nói: "Trước kia là do không có cách. Bây giờ có thể xếp được rồi, muốn mang gì cũng mang được."
Đã tới ngày về quê mà Lâm Tiếu không phải dậy sớm chạy ra bến xe buýt. Cô đánh một giấc no nê cho tới khi tự tỉnh thì thôi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT