Bây giờ mợ Lâm Tiếu đã nhiệt tình mời bà về như thế, lại còn bảo bà về rồi thì không cần làm cái gì, chỉ cần ở nhà nghỉ ngơi ăn ngon uống tốt.
"Mẹ sẽ về để hưởng thụ sự chăm sóc này." Lữ Tú Anh nói.
Lâm Dược Phi biết mẹ đang giận trong lòng, là cơn giận đã nghẹn hơn mười năm.
"Mẹ, trước kia mẹ phải chịu thiệt rồi." Lâm Dược Phi nói.
Lữ Tú Anh trầm tư hồi lâu, thở dài một hơi: "Thật ra trước đây mẹ cũng không cảm thấy bị thiệt thòi gì."
"Bây giờ nhớ lại ngày xưa, không biết thế nào lại cảm thấy thiệt thòi thay cho mình trước đây."
Lữ Tú Anh tự giễu mỉm cười: "Có lẽ do bây giờ cuộc sống đã rất khá giả."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT