"Ha ha ha ha ha ha." Lâm Dược Phi cười không ngớt.
Lâm Tiếu vuốt vuốt lưng mẹ mình, thấy mẹ cô tức đến nỗi sắc mặt trắng bệch thế nhưng anh hai lại cười lớn như vậy, không phải anh bị điên rồi chứ?
"Ôi chao, ôi chao." Lâm Dược Phi dựa lưng lên ghế sô pha, xoa cái bụng đang bị cười đến đau bụng.
"Mẹ, lão già mà dì Trương giới thiệu cho mẹ trông như thế nào vậy? Nhìn có được không?"
Lữ Tú Anh hung dữ trừng mắt nhìn Lâm Dược Phi: "Được cái gì mà được, chẳng có ai chưa gì mà đã yêu cầu con cho con trai họ một chỗ đứng trong công ty cả."
Lâm Dược Phi nói: "Con muốn hỏi ngoại hình có được hay không chứ không hề hỏi tính cách của người ta có tốt hay không, đây là hai chuyện hoàn toàn khác nhau."
Lữ Tú Anh: "Bộ dạng của ông ta tệ vô cùng, mẹ không biết cái lão già được dì Trương dẫn tới kia hơn mẹ bao nhiêu tuổi nhưng dù sao thì nhìn ông ta trông hơn mẹ khoảng năm tuổi, da mặt chảy xệ còn mí mắt thì sụp xuống."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play