Lâm Dược Phi nghi ngờ nhìn Thẩm Vân, nghĩ mãi mà không hiểu, anh lo lắng Thẩm Vân chỉ là mạnh miệng nói vậy, nhưng trong lòng thật sự vẫn không thể buông xuống được.
Tuy nhiên giọng điệu của Thẩm Vân vô cùng kiên định: "Đời này, cháu không có cha mẹ."
"Cháu không nợ bất cứ ai trong cái nhà đó, bọn họ cũng đừng nghĩ sẽ lấy được lợi ích gì từ cháu."
"Cùng lắm thì cháu đổi thành phố khác, để bọn họ không tìm thấy cháu nữa." Hiện tại đổi thành phố khác rất khó, ngoại trừ điều động công tác ra, mọi người rất khó mà có thể hoàn toàn đổi thành phố khác mà sống, nhưng dù sao vẫn có cách, nhất là kiểu người tự do tự tại giống Thẩm Vân, cùng lắm thì đổi một thành phố khác rồi bắt đầu lại từ đầu.
Cha, mẹ kế, anh trai, em trai của cô ấy không có một ai có thể đổi thành phố.
Lâm Dược Phi nghe thấy Thẩm Vân muốn đổi thành phố, giật mình kêu lên, bây giờ anh cũng không thể đổi thành phố. Lâm Dược Phi vội vàng nói: "Nếu em thật sự không coi cha em là cha, không coi cả gia đình đó là người thân, anh có cách khiến bọn họ không còn dám đến tìm em nữa."
Lâm Dược Phi vốn dĩ lo lắng là Thẩm Vân chưa thực sự suy nghĩ kỹ càng, anh xử lý cả nhà đó, sau đó Thẩm Vân lại ầm ĩ cãi nhau với anh, đời trước hai người cũng không ít lần bởi vì nguyên nhân này mà cãi nhau.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play