Sau khi nâng ly cạn chén, đối với những ông chủ tuổi trung niên như ông chủ Lương đây, cho dù có nói càng buồn nôn hơn nữa cũng sẽ không cảm thấy như vậy mà ngược lại còn rất hưởng thụ.
Đời trước Lâm Dược Phi làm ông chủ nhỏ của hai cửa tiệm ở mặt tiền mà cũng không thiếu lần nghe lời tâng bốc, làm ông chủ như ông chủ Lương càng không cần phải nói, ngưỡng yêu cầu đã sớm được nâng cao, bày tỏ khoa trương nghe vào tai mới là vừa vặn.
Lâm Dược Phi phí công phí sức, cuối cùng cũng khơi gợi lên ký ức lúc ông chủ Lương vừa mới cất bước khởi nghiệp, chờ ông chủ Lương vỗ vai anh rồi nói: “Tiểu Lâm này, vừa nhìn thấy cậu là tôi lại thường xuyên nhớ tới lúc tuổi trẻ của mình.”
Nghe được câu này, trong lòng Lâm Dược Phi cuối cùng cũng thở phào một hơi.
Phương pháp tốt nhất để một người trung niên thành công nhìn người trẻ tuổi với một con mắt khác, chính là để họ nhớ đến lúc tuổi trẻ của mình.
Việc nói lời rời khỏi công ty ông chủ Lương cũng đã ổn thỏa, nếu như sau này Lâm Dược Phi có thể làm được thì thậm chí còn có cơ hội tiếp tục hợp tác với ông chủ Lương, có thể duy trì mối quan hệ này không bị đứt đoạn.
Đương nhiên nếu như anh không thể tự mình làm nổi, vậy thì cái gì khác cũng không cần nói.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT